Danh xưng Hội Thánh

Bài này thuộc phần 3 của 19 trong loạt bài Hội thánh của Đức Chúa Trời

Chương II:  DANH XƯNG HI THÁNH

Toàn bộ Kinh thánh từ công vụ sứ đồ, các thư tín Tân-ước đều thống nhất sử dụng danh xưng “Hội Thánh của Đức Chúa Trời”.

Tên gọi này như định chế của hiến pháp. Chúng ta là tôi tớ của Ngài chỉ phải vâng phục, vâng phục không phải ý kiến, ý cò gì khác. Đó là khởi đầu của sự hiệp nhất trong lời Đức Chúa Trời để tiến tới sự vâng phục  trọn ven  các lẽ thật khác.

 “ Anh em hãy giữ lấy mình và luôn cả bầy mà Đức thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn Hội-Thánh của Đức-ChúaTrời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình”  Cv 20 : 28.

“ Phaolô, theo ý muốn Đức Chúa Trời….gởi cho Hội Thánh Đức Chúa Trời tại thành Cô-rinh-tô….” I Cô 1: 1-2

“ Ta mong mau mau đến thăm con…..phòng ta có chậm đến , thì con biết làm thể nào trong nhà Đức Chúa Trời, tức là Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống, trụ và nền của lẽ thật vậy”

I Tim 3: 14-15

“ Chúng tôi cũng vì anh em mà khoe mình cùng các Hội thánh của Đức Chúa Trời….” I Tê-sa 1: 4

Định danh muôn vật, muôn loài là khởi đầu quan trọng của Đức Chúa Trời để lập trật tự của vũ trụ. Ngài đã ban khôn ngoan tuyệt trí cho Adam để đặt tên muôn loài muôn thú: từ trời cao, dưới đất, bên dưới đất; mọi sự đã định danh theo ý muốn tốt lành đẹp lòng Ngài.

Xã hội loài người chỉ cần lộn một tên “yes” hay “no” thì hành tinh này thành một đống gạch vụn, vì các kho tên lửa thi nhau nổ, các hệ thống thông tin, computer rối loạn ngay.

Khổng Tử đã thấy tầm quan trọng của danh xưng, Ông đã đưa thành thuyết chính danh : “Danh bất chính thì ngôn bất thuận, ngôn bất thuận thì sự việc bất thành, sự việc bất thành thiên hạ náo loạn”.

Có người cho rằng, chiếc áo không làm nên thầy tu. Đúng nhưng chưa đủ; vì thầy tu không thể thiếu chiếc áo; Chim én không làm nên mùa xuân, nhưng mùa xuân không thể thiếu chim én .

Nếu tên gọi không quan trọng, sao tên gọi của một quốc gia, một tỉnh, một thành phố phải thông qua hiến pháp, phải thông qua quốc hội? Ngay cả tên chúng ta trong khai sinh, nếu sai một chữ, một dấu cũng bất pháp . Ngẫm nghĩ, con người tối tăm đời nay còn biết khôn ngoan tôn trọng hiến pháp, luật pháp của họ, còn con sự sáng, những “ông trời con” (Lãnh đạo các hệ phái) thì tùy tiện, chẳng cần biết cả nể ai, thích gì làm đó bất chấp hiến pháp của chính Đức Chúa Trời (Kinh thánh).

Ngày nay danh xưng Hội Thánh: mặc ai nấy đặt, đặt tên vô tội vạ, vô nguyên tắc, vô trật tự; loạn hơn cào cào, ngang hơn cua bò ngang. Còn đường lối tổ chức lại mô phỏng tổ chức của công ty xí nghiệp. Hậu quả: đấu tranh bè đảng, tham lam , tranh giành chức quyền, hỗn loạn là điều phải đến.

Họ dùng đủ mọi lý luận khôn ngoan xảo quyệt để chối bỏ lời Chúa, đường lối Chúa: nào là Đức-Chúa-Trời yêu sự đa dạng, các Giáo phái là những bông hoa trong vườn hoa của Đức-Chúa-Trời; các hệ phái như những binh chủng trong quân đội; tổ chức chỉ là phương tiện … đủ cách, đủ kiểu ngụy biện . Nhưng họ quên mất : Sở hữu chủ của Hội thánh là Đức Chúa Trời chứ không phải là của các Lãnh đạo Cơ đốc đâu mà muốn đặt tên Hội thánh là gì cũng được!? (còn tiếp)

Mục sư Nguyễn Duy Thắng

Trang mạng Cơ Đốc không phân biệt hệ phái cùng nhau nhìn lại thực trạng thuộc linh “ xem mình sa sút từ đâu” mạnh dạn, can đảm nhìn sự thật để “ Làm lại từ đầu”, lấy lại niềm tin, nhận lại sức sống mới.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.