DIỆT XÁC THỊT CẤP CAO: DIỆT BẢN NGÃ (MÔN ĐỒ HÓA tiếp theo)

.II / XỬ LÝ HỒN CẤP CAO ( DIỆT BẢN NGÃ):

Tổ phụ chúng ta đã ăn trái cây biết điều thiện và điều ác. Tội xác thịt  như tội hình sự, ai cũng dễ nhận ra và  thấy đáng ghét; còn tội bản ngã, bản ngã làm điều thiện thì thấy dễ thương, đáng kính, đáng tôn,  phát huy tích cực .

Lịch sử  văn minh nhân loại – đạo đức  tôn giáo loài người và cả triết lý giáo dục Cơ-đốc giáo; tất cả  đang chết dở, sống dở vì trái cây biết điều thiện mà tổ phục chúng ta đã ăn vào , thấm vào máu. Nó là một  rào cản vô hình,  như sợi dây thòng lọng mầu nhiệm, khống chế Phúc âm chân thật quyền năng của Đức Chúa Trời.

Con người làm việc thiện không phài vì Chúa, để tôn vinh Chúa,  mà muốn bằng Đức Chúa Trời; một tôi tớ Chúa nói: ” cái thiện của loài người là điều ác trước mặt Đức Chúa Trời”.

Việc thiện của loài người giống như A- đam lấy lá vả che thân, che giấu sự thật trần truồng, lõa lồ, bội nghịch. Vì con người làm từ thiện cốt để khoe khoang , khoác lác, kiêu ngạo; thậm chí là một kỹ nghệ kinh doanh với siêu lợi nhuận .. Bản ngã con người muốn bằngThượng Đế, muốn làm Thượng cho mình và cho cả  người khác.

Nhận rõ được bản ngã là một điều  quá khó; còn xử lý được bản ngã thật không phải ai cũng làm được.

Vâng, khó trăm lần, thì phần thưởng được ngàn lần hơn. Đây là đỉnh cao của đạo thập tự để trở nên môn đồ thật; trở nên : bình bằng vàng, là mảnh đất số 4, sở hữu cao nguyên  Hếp-rôn Ca-na-an,  được phần thưởng 5 thành, 10 thành…

Những bài học xử lý hồn cấp cao, chính là xử lý bản ngã , là bước đi trên con đường hẹp, con đường thập tự mà mỗi chúng ta ngày  phải phấn đấu, trả giá để được phần thưởng vinh quang đời đời.

Sứ đồ Phao-lô đã nhận được được mão triều thiên vinh hiển khi ông còn trong thân thể vật lý này. Đó mới thật sự đức tin biết chắc, biết vững vàn những điều đang trông mong. khi gặp Chúa tại không trung thì đã trể rồi.

“ Ta đã đánh trận tốt lành, đã xong sự chạy, đã giữ được đức tin. Hiện nay mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho ta; Chúa là quan án công bình sẽ ban mão ấy cho ta….” II Tim 4: 7-8

1.  Nhận rõ hồn cấp cao

Nhận rõ được xác thịt cấp thấp cũng  bởi ơn thương xót của Thánh Linh. Bây giờ, phải khám phá sự sâu thẳm của hồn cấp cao, không bởi ơn khải thị của Thánh linh Chúa,  ai có thể hiểu nỗi. Có thể nói :” khó hơn cả khám phá lòng trái đất”. Đa-vít đã kinh nghiệm

“ Chúa sẽ làm cho tôi biết sự khôn ngoan trong nơi bí mật của lòng tôi” Thi 51:6b

Khám phá được lòng mình là khởi đầu của đức tin và sự nhận biết Chúa một cách cá nhân, một sự khải thị  mới mẻ. Sứ đồ Phao-lô gấn 1/4 thế kỷ mới khám phá được lòng ông

” Trong tôi, trong lòng tôi  không có gì là thiện hão và tốt lành hết” cả Rô-ma đoạn 8 xác định trong lòng ông là một hủ mắm thối được bịt kín lâu năm….

Chính Chúa Jesus đã hé mở lẽ thật này cho giáo-sư Ni-cô-đem

       “ Nếu một người không nhờ nước Thánh Linh; thì không thể vào Vương quốc của Đức Chúa Trời” Giăng 3:5

Câu kinh thánh này có thể nói là tổng bao hàm đường lối: nhận rõ hồn cấp cao, biến đổi hồn cấp cao là vấn đề quan trọng số một của mỗi cơ-đốc nhân. Vì đó là điều kiện ắt có và đủ  trở nên môn đồ; để được vào vương quốc Đức Chúa Trời, đồng trị với Ngài đời đời .

Qua câu kinh thánh này, Chúa Jesus muốn chúng ta hiểu điều kiện để vào vương quốc

Điều kiện thứ nhất :  Nước

Nước ở đây mang nhiều ý nghĩa : Nước là Lời ( Ê-phê-sô 5:26). Nước là báp-tem, là vượt sông ( báp-tem)  Giô-đanh ( cắt bì bằng đá lửa)

Dân Y-sơ-ra-en trong thời Môi-se chỉ được ở đồng vắng ; bên bờ sông Giô-đanh ngó qua xứ ca-na-an. Họ chỉ mới thấy xứ ca-na-an. Họ mới đạt tiêu chuẩn Giăng 3: 3 “  Nếu một người chưa được tái sinh, thì không thể Thấy được Vương quốc Đức Chúa Trời”. Dân Y-sơ-ra-en ra khỏi Ai-cập, chịu báp-tem bằng nước, vào đồng vắng đồng nghĩa với được tái sinh.

Muốn qua Ca-na-an, việc đầu tiên là phải vượt sông Giô-đanh. Điều kiện vượt Giô-đanh  không dễ như vượt biển đỏ;  nhưng phải có đức tin liều mình- dọn mình thánh sạch- vâng phục kỷ luật Thánh linh : bàn chân thầy tế lễ bước xuống nước rồi thì sông Giô đanh  mới rẽ ra.

“….khi các người khiêng hòm đến sông Giô đanh, và chân của những thầy tế lễ khiêng hòm mới bị ướt nơi mé nước, thì nước ở trên nguồn thường chảy xuống bèn dừng lại, dồn thành một đống xa ra  một khoảng đến thành A đam….rồi dân sự đi qua đối ngang Giê ri cô” Giô-suê 3:15-16

 Điều kiện thứ hai   : Thánh Linh

Chỉ có Kinh thánh và Thánh Linh Chúa mới có câu trả lời thấu tình đạt lý. Tôi cậy ơn Chúa qua cựu ước đến tân ước, hy vọng cùng  quý vị đào sâu thêm vào sự nhận biết những lẽ mầu nhiệm của hậu quả trái cây biết điều thiện, diều ác: gọi là bản ngã .

Sứ đồ Phao-lô khẳng định

 10 Đức Chúa Trời đã dùng Đức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta, vì Đức Thánh Linh dò xét mọi sự, cả đến sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời nữa. 11 Vả, nếu không phải là thần linh trong lòng người, thì ai biết sự trong lòng người? Cũng một lẽ ấy, nếu không phải là Thánh Linh của Đức Chúa Trời, thì chẳng ai biết sự trong Đức Chúa Trời ICo : 2

Chỉ có dầy dẫy Thánh linh, Đức Thánh Linh thêm sức mới có khả năng nhận biết, học tập được những bài học về bản ngã cấp cao này.

Trước khi qua sông Giô-đanh. Chúa đã khải thị cho Giô-suê

“… Hãy vững lòng bền chí, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi” Giô-suê 1: 9

Ngài không nói suông, nói dễ quá; mà Ngài đồng đi, đồng hành  trong mọi việc khó khăn với chúng ta. Chúa đã biết tự chúng ta không ai làm được, giống như câu chuyện Phi-e-rơ chối Chúa 3 lần, 11  sư đồ còn lại đã trốn chạy  trong vườn Ghết-sê-ma-nê ( trước đó bởi đức tin công bố nghe động trời) . Chính Chúa Jesus cũng phải nói : ” Nếu chén này lìa khỏi con.. Đức Chua Trời tôi ơi! sao Ngài lìa khỏi con…Phong trào ngũ tuần cũng đã công bố thật hoành tráng; giờ đây ” giật mình, mình thấy thương mình trẻ con – xưa kia ăn nói ví von…”

“ Người đáp: Bây giờ Ta đến làm tướng đạo binh của Đức-Giê-hô-va; Giô-suê bèn sấp mình xuống đất” Giô-suê 5:14

Chính Chúa trực tiếp lãnh đạo cuộc chiến thuộc linh đầy cam go này.

Trận chiến tâm trí

Đây là trận chiến thuộc linh kinh khủng nhất cho bài học : Từ bỏ chính mình, mình phải đối diện với chính mình, trận chiến tâm trí.

“ Nhưng tôi cảm biết trong chi thể mình có một luật khác giao chiến với  luật trong tâm trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật tội lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy” Rôma 7: 23

Sa-tan không bao giờ để chúng ta yên nghỉ. Chúng ta càng thuộc linh, càng yêu Chúa; Sa-tan đánh càng mạnh. Nó gieo trong tâm trí chúng ta nhiều hình về  quá khứ sa đọa: ăn chơi trác táng, kỷ niệm khó quên, những hình ảnh ô-uế tràn ngập màn tâm trí. Nó thường gieo  khi cầu nguyện trong nhà thờ, trong phòng riêng.  Có những lúc nó khiến chúng ta nghi ngờ Chúa, không tự tin mình có phải con Chúa thật không! nó khiếng chúng ta bất an, nổi loạn….

Gặp trường hợp này, đừng tự trách mình, đừng đoán xét mình. Cách hiệu quả nhất để chống trả nó là chúng ta nhờ  danh Jesus. Phải chống lại quyết liệt, không thỏa hiếp, không nhường một guây. Đôi lúc phải  mất năm cả vài năm mới đắc thắng được chiến trường tâm trí này.

Riêng tôi phải mất mấy  năm mới thắng trận chiến tâm trí này . Đôi lúc nó vẫn hiện về quậy phá chơi.

Nhiều lần đang hát thánh ca, vui mừng thong dong trở về nhà. Tự nhiên trong tâm trí gợi lại những tổn thương mà người mình yêu nhất đã làm cho mình. Một cơn giận dữ đầy dẫy thoáng đến trong tâm hồn; muốn lấy cây đập một trận cho thỏa dạ, thỏa công bình riêng độc ác của mình. Tỉnh tâm một hồi, ăn năn xin huyết bao phủ; mọi sự trở lại như ban đầu. Chúng ta còn gặp nhiều điều tương tự … trận chiến thuộc linh còn tiếp diễn, chúng ta còn học học mãi cho đến khi gặp Chúa .

Sứ đồ Phao-lô dôi lúc như nỗi tử tù sắp ra pháp trường

“ Khốn nạn cho tôi, ai cứu tôi ra khỏi thân thể hay chết này”                                                           Rôma 7:14

Ngày nay, hầu hết các nền giáo dục Cơ đốc thất bại, các thần học viện chỉ dừng lại ở đạo đức học cơ-đốc : ( đúng sai, phải trái; hợp tình , hợp lý, hợp pháp…) Tất cả điều này là bông trái của trái cây biết điều thiện và ác. Hợp lý- công lý- pháp lý  không phải là chân lý.

Chỉ có Chúa mới là chân lý; chỉ có đi theo đường lối Chúa mới là chân lý; và chỉ duy Thánh linh Chúa mới khải cho chúng ta thấy được lẽ mầu nhiệm này. Tác giả sách Hê-bơ-rơ  5:13

” 13 Vả, kẻ nào chỉ ăn sữa thôi, thì không hiểu đạo công bình; vì còn là thơ ấu. 14 Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhân, cho kẻ hay dụng tâm tư luyện tập mà phân biệt điều lành và dữ”

Con đường ngắn nhất và hiệu quả nhất để nhận rõ bản ngã của mình; hãy học Đa-vít trong Thi thiên dài nhất 119

“ Xin Chúa mở mắt con để con thấy sự lạ lùng trong luật pháp Ngài” Thi 119: 18

Nếu chúng ta học Kinh thánh bởi tâm trí, bởi khôn ngoan riêng; nó sẽ tác dụng ngược, làm chúng ta lệch mục tiêu ngay

“ Học hoài mà không thông hiểu lẽ thật” II Tim 3:7

 “Lắm tri thứ thêm sự phiền não.. Nhiều người đã sa vào bội đạo”.

Những giáo chủ tà giáo, đều là những người đã có học vị cao của các trường Thần học, có chức sắc đứng đầu các hệ phái.

2. Làm sao diệt được bản ngã

Không bởi Thánh linh, không ai hiểu rõ bản ngã là gì ? Không bởi quyền năng Chúa,  chúng ta cũng chỉ ôm một mớ lý thuyết, để sống phô diễn, chết mang theo.

Hiểu được bản ngã đã là khó; còn diệt được bản ngã lạ càng khó hơn. 

Đây thực sự là cuộc chiến tranh thuộc linh, cuộc chiến cam go. Mình phải diệt cái mình yêu nhất, và cả cái mình ghét nhất.

Như phần trên đã trình bày: diệt xác thịt cấp thấp cũng tương tự như diệt xác thịt cấp cao. Dĩ nhiên , bài học cấp độ mỗi ngày mỗi khó hơn.

CHIẾN THUẬT 5 BƯỚC ( Giô suê đoạn 10)

Bước 1: Nhốt kẻ thù trong hang

Câu chuyện năm vua bản xứ Ca-na-an sợ đoàn quân Giô-suê, chạy trốn vào hang đá Ma-kê-đa, có một ý nghĩa thuộc linh thật thú vị.

Trước khi diệt năm vua ,  Giô-suê cùng các trưởng lão Y-sơ-ra-en đã bị người Ga-ba-ôn dùng khổ nhục kế, mắc lừa vì nghe lời ngon ngọt , ham lợi trước mắt. Ông và các trưởng lão ăn năn.

Sau đó Chúa làm một phép lạ, lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại: Chúa làm mặt trời dừng lại trong vòng một ngày

“ Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên đất Ga-ba-ôn

Hỡi mặt trăng, hãy ngừng lại trên trũng A-gia-lôn

Mặt trời bèn dừng lại, mặt trăng liền ngừng” Giô-suê 10:12-13

Sa-tan đã thắng Giô-suê về hòa ước sống chung hòa bình với người Ga-ba-ôn. Nhưng đến đoạn 10 thì nó lại xổ chiêu:” tẩu vi thượng sách”. Năm vua có tên tuổi: vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạt-mút, vua La-ki và vua Ếc-lôn trốn vào hang cố thủ

“ Năm vua kia chạy trốn, và ẩn núp trong một hang đá tại Ma-kê-đa”  Giô-suê 10: 16

Bản ngã chúng ta là vậy, khi hung hăng con sư tử rừng xanh, khi quỳ lạy như nhái, lúc quỷ quyệt như rắn hổ mang.

Nó biết số phận nó giống như Pha-ra-ôn, nó núp vào hang tối tăm; vì nó sợ ánh sáng lời Chúa.

Bản ngã tạo  đủ mọi vỏ bọc, nó ngụy trang đủ mọi chiêu để che đậy sự thật xấu xa đê hèn. “Tốt khoe, xấu che”…

Trốn vào hang cũng như A đam trốn vào bụi rậm, lấy lá vả che thân. Trốn vào hang đó là trò lấy vải thưa che mắt thánh; đây là việc làm đáng thương cho những ai chưa tan vỡ, trốn chạy, che giấu tội lỗi.

Vua Đa-vít, mục sư Cho Yonggi, các đại lãnh tụ hệ phái Cơ đốc ngày nay, nhiều năm che giấu tội lỗi. Chúa đã đưa ra  ánh sáng,  trước vành móng ngựa của tòa án thế gian. Đức Chúa Trời thực thi công nghĩa,  sỉ nhục tỏ tường giữa thiên hạ.

Bước 2:  Đức Chúa Trời bịt hang

Bịt miệng hang, hay nhốt vào thế đường cùng, là đường lối tuyệt chiêu của Đức Chúa Trời, Ngài thường sử dụng để huấn luyện con cái Ngài.

Môi-se cho dân Y-sơ-ra-en đi hướng biển đỏ: trước là biển đỏ, sau đạo quân Pha-ra-ôn rượt đuổi, hai bên vách đá cao sừng sững. Cả bốn hướng đều chết:   “Ngài đã đóng thì không ai mở được, ngài đã mở thì không ai đóng”.

Khi Ngài muốn diệt các vua bản ngã; việc đầu tiên Ngài đóng các nẻo đường của khả năng con người muốn tự cứu như tổ phụ chúng ta: Ngài cho lấy đá lấp miệng hang lại.

Chúa Jesus đã thực tập đức tin cho các môn đồ Ngài ở biển Ga-li-lê: bão táp nổi lên, nước tràn vào gần đầy thuyền. Họ để Chúa nằm sau thuyền ngủ ngon, không muốn làm phiền Chúa hay quên có Chúa ở cùng mất rồi?!. Tự cứu, tự cứu! nổ lực, nổ lực!… bất lực, bất lực!. Sực nhớ đến Chúa, trách khéo Chúa: sắp chết rồi Chúa ơi! Chúa không biết sao mà lại vô tư ngủ vậy! Chúa khẽ nói “ sao các ngươi ít đức tin vậy”. Ta  đây! Bão táp liền im lặng.

Tại sao Ngài đóng cửa hang? Tại sao Ngài để nan đề quá lâu? Đôi lúc mòn mỏi như không còn trông cậy!

Nếu Ngài mở hang sớm, chúng ta cũng sẽ dễ quên  :“dễ đến dễ đi”. Ngài nhốt 5 vua ở trong hang lâu dài, là để cho chúng ta có cơ hội suy gẫm về chính mình: bản chất bội nghich, yếu đuối xác thịt; mình chẳng ra chi… Phải khám phá như Sứ đồ Phao-lô :

“ Tôi là tội khôi…Trong tôi không có gì thiện hảo tốt lành hết. khốn nạn cho tôi! Ai cứu tôi ra khỏi thân hay chết này”. (Rô-ma 7:24)

Đau khổ, thất chí, tuyệt vọng là cơ hội để nhìn lại chính mình. Mình không có khả năng, xác thịt mình không và không thể vâng phục luật pháp Đức Chúa trời…Bản ngã chỉ làm khổ chúng ta, chỉ chọc giận Chúa mà thôi !

Gia-cốp, Giô-sép, Gióp phải mất thời gian thập niên mới thấy được chính mình. Môi-se 40 năm, Phao-lô mất ¼ thế kỷ mới ngộ được đạo.

Chúa chậm mở miệng hang, Chúa chậm diệt các vua, chậm giải quyết nan đề! “Khối u di căn ác tính” đang ẩn trong máu chúng ta! Tại chúng ta chưa đủ sức để giải phẫu.

Bước 3: ĐCT mở miệng hang ra

“ Bấy giờ Giô-suê nói rằng: Hãy mở miệng hang, đem năm vua đó ra, rồi dẫn đến cho ta” Giô-suê 10 :22

Chỉ có Chúa mới có quyền mở; bởi vì 5 vua  đã bị nhốt lâu; nó như con chó điên, hung dữ như sư tử đói, nó chống đến cùng.

Chúng ta đừng tự ý mở hang : kích bản ngã của nhau.

Năm vua tử tù đang dẫn đến trình diện Giô-suê với nét mặt: sợ hãi kinh hoàng.. nó van xin, nó muốn sống để giống Ga-ba-ôn

Năm vua có tên tuổi, có chức vụ rõ ràng. Nó phải chết vì nó thù nghịch với Đức Chúa trời

Trở lại Gióp, Gióp biện hộ đến cuối cùng. Gióp cũng không hiểu được chính mình, Gióp nói biện hộ rất chân tình, trung thực. Cho đến khi Gióp được mở miệng hang: mở tâm trí thuộc linh, xé bức màn u minh ra làm đôi. Gióp liền thấy mình lõa lồ, lõa lồ cả những việc công bình riêng. Gióp như năm vua “ sợ hãi, kinh hoàng” ; cũng như Sứ đồ Giăng thấy Chúa, bèn té sấp ; Ê-sai thấy mình có môi dơ dáy trong dân tộc mình có môi dơ dáy.

“ Ngài đã truất bỏ các quyền cai trị ( bản ngã làm vua) cùng các thế lực, dùng thập tự giá chiến thắng chúng nó và nộp ra tỏ tường giữa thiên hạ”  Cô-lô-se 2:15

Chúng ta chưa kinh nghiệm mở hang, các vua bản ngã còn nằm sâu kín trong tận đáy tâm hồn, giống hạt lúa mì sống tiềm sinh một mình.

Bước 4 : đạp chân lên cổ

Đây là bức tranh của Đế quốc La-mã trong ngày duyệt binh mừng thắng trận: Đại tướng cưỡi ngựa bạch oai phong đi đầu cùng các đoàn duyệt binh với cân-đai-áo-mão duyệt qua khán đài. Kéo theo sau là những hàng binh thua trận nhục nhã: áo quần tơi tả, vừa đi vừa bị đánh đập, đạp lên đầu lên cổ.

 “ Giô-suê gọi hết thảy người nam Y-sơ-ra-en, và nói các binh tướng cùng đi với mình, mà rằng: Hãy lại gần, đạp chân lên cổ các vua này. Họ bèn làm như vậy” Giô-suê 10: 24

Hình ảnh tất cả người nam đạp chân lên cổ, thể hiện sức mạnh hiệp một, đồng tâm cao của cả Hội thánh. Cả Hội thánh chống lại bản ngã tội lỗi: không khoan nhượng, sống chung hòa bình với tội lỗi. Đây là uy quyền trói và mở của Hội thánh địa phương.

“ Hãy chống trả ma quỷ (tội lỗi) thì nó sẽ lánh xa anh em”

 Gia-cơ 4:7b

Không khinh bỉ tội lỗi, không bao giờ chiến thắng được tội lỗi. Muốn chiến thắng bản ngã, điều tiên quyết phải khinh bỉ bản ngã, phải gớm ghiếc bản ngã, phải tích cực, phải có chiến lược chống. Vì sau lưng bản ngã là quyền lực Sa-tan, Sa-tan là cha của sự dối trá.

Nhiều cơ-đốc-nhân thất bại: ăn năn rồi phạm tội; phạm tội rồi lại ăn năn, điệp khúc này lặp đi lặp lại không lối thoát,

“ chó liếm lại đồ đã mửa, heo quay lại nơi vũng sình”

Chính bản thân họ cũng không hiểu tại sao? Cuối cùng bản ngã quay lại tình trạng ban đầu: địa ngục gấp đôi, quỷ về 7 con là vậy!

Ngày nay, muốn chiến thắng bản ngã, một mình chúng ta chống chưa đủ, phải cần những môn đồ đã kinh nghiệm tan vỡ giúp cho  thuốc đặc trị; cần cả Hội thánh cầu nguyện thêm sức, thêm uy quyền  (trói- mở).

Vua Sau-lơ vâng lời Chúa một nửa, chỉ diệt những con vật xấu, còn vua A-ga và những con tốt mập ông không chịu diệt, lại đêm dâng cho Đức Chúa Trời.

Samuel cáo trách, ông cố chấp không ăn năn. Kết thúc, ông đã bị A-ma-léc đã cắt cổ, dòng dõi ông cũng bị Chúa xóa sổ.

Bước 5:  Diệt chết- chôn

“ Giô-suê sai giết năm vua ấy, biểu đem treo lên 5 cây; năm vua ấy bị treo trên 5 cây đến chiều tối” Giô-suê 10:26

Chỉ có Chúa mới đủ thẩm quyền cho mở cửa hang, giết chết, treo trên cây đến chiều tối.

Đường lối cứu chuộc Ngài nhất quán. Đối với bản ngã, không thể cải thiện, không tu sửa, không đánh bóng; nó phải chết, phải treo trên cây thập tự như Chúa chúng ta đã bị đóng đinh, treo trên cây thập tự cho đến chiều tối. Bản ngã đã nhiễm vi-rút Sa-tan. Chúng ta cần phải loại ra khỏi xác thịt, ra khỏi hồn.

Trong tác phẩm nổi tiếng “ Con đường Gô-Gô Tha”của Roy Hessin, nxbtg trang 7

“ Tan vỡ là khởi đầu của phấn hưng…Chúa Jesus không thể sống trong chúng ta một cách đầy trọn và không thể bày tỏ chính Ngài qua chúng ta cho đến khi bản ngã kiêu ngạo trong chúng ta tan vỡ.  Điều này có nghĩa là bản ngã khó đầu phục, bản ngã luôn biện hộ cho mình, muốn đi con đường riêng, bản ngã luôn kiếm tư lợi, và vinh hiển riêng, cuối cùng phải cúi xuống trước ý muốn của Đức Chúa Trời, nhận lấy sự sai lầm của mình… Nói cách khác, bản ngã và thái độ bản ngã phải chết” .

Năm vua bản ngã phải bị hành hạ nhục nhã; treo trên cây cho chết dần; rồi chôn lấp cho khỏi thúi gây ô nhiễm môi sinh, không còn cơ hội đội mồ sống lại.

Chúa Jesus đã kinh nghiệm nỗi đau này. Chúa còn phải kêu lên “ Đức Chúa trời ôi! Cha ơi! Sao Cha bỏ con rồi cha…Sao Ngài rời khỏi con..  Xong Ngài trút linh hồn.

Áp-ra-ham dồn nén đau thương , trói con một Y-sác, đưa lên đống củi, rút dao ra giết con trong tiếng kêu la của con cưng hiếm muộn .

Con đường thập tự, con đường theo Chúa không phải con đường trải thảm đỏ đầy hoa thơm, cỏ lạ. Con đường thập tự đầy đau thương hy sinh mất mát. Con đường thập tự là con đường hẹp, con đường khó đi, ít người đi; sứ đồ Phi-e-rơ ghi lại

“ Vậy, vì Đấng Christ đã chịu khổ trong xác thịt, thì anh em cũng lấy đó làm giáp trụ, vì người nào đã chịu khổ trong xác thịt, thì dứt khỏi tội lỗi”  IPhi-e-rơ 4:1

“ Thật sự sửa phạt ban đầu coi như một cớ buồn bã, chớ không phải vui mừng; nhưng về sau sinh ra bông trái công bình và bình an cho những ai chịu luyệt tập như vậy” Hê-bơ-rơ 12:11

Giô-suê sai liệng các thây vào hang cũ, lấy đá lấp lại

Đây là chi tiết rất lý thú, ý nghĩa thuộc linh thật sâu sắc . Tại sao không chôn hang khác? Không lấy cát lấp cho đỡ bốc mùi thối ?

Đây cũng chỉ là giáo lý căn bản của bất cứ tín đồ nào trước khi xuống làm báp-tem bằng nước: Phải đồng chết, đồng chôn để được đồng sống lại

Chôn vào hang cũ hay cho trở về chốn xưa, bị quản thúc, bị khống chế bởi hòn đá (đá là hình bóng Thánh Linh).

Chết  bản ngã là cái chết thuộc linh: chết mà không chết.  Khi có điều kiện nó sẽ đội mồ sống lại, sống quyết liệt hơn, kinh khủng hơn!

Nếu chúng ta nhờ Thánh Linh giữ miệng hang, hiệp một với Ngài từng giây, từng phút, thì Thánh Linh Chúa vô hiệu hóa các vua bản ngã.

Ngược lại, chúng ta không còn đầu phục Chúa nữa, các vua trở lại ngôi hoàng đế ngay. Dĩ nhiên, số phận chúng ta sẽ xấu hơn ban đầu: quỷ sẽ về 7 con

Trong 31 vua, Chúa có cách diệt khác nhau. Nhưng mô hình diệt 5 vua là cách tốt nhất, hiệu quả nhất. Chúng ta thử ứng dụng.

Nhiều người trước đây đã kinh nghiệm đầy dẫy Thánh Linh, nhưng không tỉnh thức, tự mãn tự phụ, ham mê thế gian xác thịt, con người cũ hiện về như sư tử sổng chuồng : Đa-vit, Sa-lô-môn, Ba-la-am, Sam-sôn và cả Hội trưởng, Tổng quản nhiệm Việt nam và thế giới Cơ-đốc là bài học cho chúng ta và hậu thế.

 “ Có một con đường dường như chính đáng cho loài người, nhưng cuối cùng là nẻo sự chết”   Châm 16: 25

TỔNG KẾT MÔN ĐỒ HÓA

“Môn đồ hóa không phải là sự chọn lựa dành cho Hội thánh, mà là công tác chính của Hội thánh! Sự thờ ơ về môn đồ hóa đích thực xuyên suốt lịch sự Hội thánh  đã đóng góp phần lớn vào việc không hoàn thành Đại mạng lịnh của Chúa” (  Deninis J. Mock  “ Môn đồ hóa nxb TG 2008”)

Môn đồ hóa là đại mạng lịnh, là mục đích và trường cửu của Đức Chúa Trời cho loài người. Nếu chúng ta vâng phục sẽ được phước hạnh đời nay và đời đời. Ngược lại, chúng ta sẽ mất tất cả lại còn phải chịu sửa phạt nặng nề. Toàn bộ kinh thánh đều cùng chủ đề : Môn đồ hóa muôn dân.

Chúng ta hình dung đường lối môn đồ hóa cho Apraham và hậu tự : Khởi từ xứ Canh-đê qua sa-mạc đến Ai-cập phu tù 400 năm. Môi-se giải cứu dân Y-sơ-ra-en ra khỏi Gô-sen Ai-cập, vượt biển đỏ qua đồng vắng; 40 năm học tập đồng vắng; Giô-suê tiếp tục vượt Giô-đanh đánh chiếm Giê-ri-cô, Ahi cuối cùng diệt 31 vua xứ ca-na-an, định cư cho 12 chi phái.

Con đường này còn gọi là đường thập tự, hay tiến trình môn đồ hóa.

“ Còn ai không vác thập tự giá mình mà theo Ta, cũng không được làm môn đồ Ta” Lu 14:27

Đường lối môn đồ hóa của Đức chúa Trời nhất quán và xuyên suốt từ sáng thế cho đến khải huyền.

Thay lời kết :

 “ Hãy nhớ lại các ngươi đã sa sút (chưa hiểu) từ đâu? Hãy ăn năn làm lại từ đầu; nếu ngươi không ăn năn ( không trở nên môn đồ), Ta sẽ đến cùng ngươi, sẽ cất chân đèn khỏi ngươi” Khải 2:4

“ Đáng lẽ anh em đã làm thầy từ lâu rồi, nay còn cần lấy những điều sơ học của lời Đức Chúa trời mà dạy anh em; anh em chỉ ăn sữa thay vì đồ ăn đặc, vả kẻ nào chỉ ăn sữa thôi, thì không hiểu đạo công bình; vì con con nít.Nhưng đồ ăn đặc là để cho người trưởng thành (môn đồ hóa), là những người chịu thực hành và luyện tập khả năng phân biệt điều lành và điều dữ”. Hê-bơ-rơ 5:12-14

Xong  ngày 19 tháng 4 năm 20014

 

             Mục sư Nguyễn duy Thắng

Biên tập viên

Trang mạng Cơ Đốc không phân biệt hệ phái cùng nhau nhìn lại thực trạng thuộc linh “ xem mình sa sút từ đâu” mạnh dạn, can đảm nhìn sự thật để “ Làm lại từ đầu”, lấy lại niềm tin, nhận lại sức sống mới.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.