Vấn đề Đồng tính luyến ái trong Hội Thánh

Bài này thuộc phần 12 của 19 trong loạt bài Hội thánh của Đức Chúa Trời

IV/ ĐỒNG TÍNH LUYẾN ÁI:

Đồng tính luyến ái là một đại thảm họa không chỉ cho riêng ai. Cả thế giới đều bất lực; Cơ-đốc-giáo phải quy hàng. Thành Sô-đôm, Gô-mô-rơ năm xưa đang tái hiện như một thách thức cho các Hội thánh Chúa! Đã đến lúc chúng ta phải có thái độ dứt khoát với vấn đề này, không lập lờ, phất phơ con cá vàng, đánh lận con đen nữa.

Năm 2004 tôi gặp một Mục sư VN ở Mỹ, ông là tiến sỹ thần học kiêm giáo dục học (Ph. D). Ông trình bày ở Mỹ và Âu châu về vấn đề đồng tính luyến ái. Ông nói các hệ phái Cơ-đốc ngày nay có hai khuynh hướng về đồng tính luyến ái:

1. Chấp nhận như là nhân quyền (Human right): Rất nhiều học giả kinh thánh ủng hộ.

2. Không chấp nhận, phải đuổi ra khỏi Hội thánh: Rất nhiều tôi tớ Chúa phản bác mạnh.

Ông chất vấn tôi: Theo ý tôi thì sao?

Tôi hỏi lại ông? Theo ông, Kinh thánh đã nói gì về đồng tính luyến ái. Cựu ước nói gì và tân ước nói gì ?

Ông ta bối rối! ông thừa biết Đức Chúa Trời đã hủy diệt thành Sô-đôm, Gô-mô-rơ vì thành này đã phạm tội đồng tính luyến ái.

Chúng ta, có một sai lầm rất lớn là chạy theo quan điểm đúng sai, hợp tình hợp lý của đời nay; thậm chí đồng tình theo cả công lý, pháp lý của xã hội. Hợp lý, công lý không phải là chân lý. Chân lý chỉ có trong Kinh thánh và Chúa Jesus. Duy Ngài mới có thẩm quyền nói:

Ta là đường lối (way), là chân lý, là sự sống  Giăng 14: 6a

Cả nhân loại đồng ý mà Kinh thánh phủ nhận thì Kinh thánh vẫn là chân lý.

Cựu ước, trong Lê-vi ký 18: 22 , 29 Chúa phán:

Chớ nằm cùng một người nam như người ta nằm cùng một người nữ; ấy là một sự quái gớm…..vì phàm ai làm một trong những điều quái gớm ấy sẽ bị truất khỏi dân sự mình”

Tân ước, trong ICô-rinh-tô 6: 10 Chúa phán:

“ …những kẻ tà dâm, , kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ đồng tính luyến ái, kẻ trộm cắp, kẻ tham lam….sẽ không được thừa hưởng Vương quốc của Đức Chúa Trời”

Hội thánh phải đối xử với người đồng tính luyến ái  như thế nào?

Lại có hai khuynh hướng:

1. Đuổi họ ra khỏi nhà thờ.

2. Chấp nhận như một thành viên Hội thánh: tổ chức hôn lễ đồng tính, cho đồng tính làm Mục sư.

Theo tôi, cả hai cách trên đều không phù hợp với Kinh thánh thời tân ước.

Người đồng tính là một dạng bịnh xã hội. Kinh thánh nói do uế linh khống chế (unclean-spirit). Hội thánh không được quyền đuổi họ khỏi Hội thánh, mà còn phải có trách nhiệm cầu nguyện giải cứu họ.

Nan đề là Mục sư không có ơn, không có quyền năng đuổi quỷ, cho nên mới chấp nhận sống chung hòa bình với thế giới Sô-đôm, Gô-mô-rơ này.

Vấn đề, Hội thánh phải thể hiện uy quyền thuộc linh:trói và mở”. Còn Mục sư mà không có uy quyền trói và mở để giải cứu cho những người đồng tính, thì Hội thánh cần giải cứu ông Mục sư ra khỏi nhà thờ, đó là cách tốt nhất để khôi phục Hội thánh.

Hội thánh chúng tôi đã đối xử với người đồng tính rất nhẹ nhàng, kết quả:

Sau buổi thờ phượng, tôi mời họ ở lại, phân tích cho họ thấy, đây là căn bịnh làm khổ đời họ. Họ có muốn giải cứu không? Ai không muốn giải cứu thì lần sau không nên đến Hội thánh nữa. Còn người mới, trong gia đình tín đồ mới bị bịnh nầy thì Hội thánh hiệp một cùng gia đình cầu nguyện, Chúa chữa lành hết.

Hội thánh Đức Chúa Trời không thể sống chung hòa bình với đồng tính. Ánh sáng, bóng tối không thể hòa chung; Đấng Christ và ma quỷ không thể cùng tồn tại trong Hội thánh.

Mục sư Nguyễn Duy Thắng

Trang mạng Cơ Đốc không phân biệt hệ phái cùng nhau nhìn lại thực trạng thuộc linh “ xem mình sa sút từ đâu” mạnh dạn, can đảm nhìn sự thật để “ Làm lại từ đầu”, lấy lại niềm tin, nhận lại sức sống mới.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.