Hôn nhân trong Hội Thánh

Bài này thuộc phần 15 của 19 trong loạt bài Hội thánh của Đức Chúa Trời

VII/ HÔN NHÂN TRONG HỘI THÁNH:

1/ Lấy vợ chồng ngoai đạo:

Việc kết hôn với người ngoại là một nan đề cho các Hội thánh Chúa ngày nay. Mỗi người, mỗi nơi ứng dụng một cách khác nhau.

Cựu ước : Chúa cấm kết hôn với người ngoại

Phục 7: 3-4

Ngươi chớ làm sui gia với chúng, chớ gả con gái mình cho con trai họ , cũng đừng cưới con gái họ cho con trai mình, vì các dân tộc nầy sẽ dụ con trai ngươi lìa bỏ Ta mà phục sự các thần khác, rồi cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi lên cùng ngươi, diệt ngươi cách vội vàng”

Thời Ê-xơ-ra sau khi trở về buộc phải bỏ những người ngoại bang đã trở nên vợ chồng:

Ê xơ tê 10: 2-3

.Chúng ta phạm tội với Đức Chúa Trời mà cưới những người nữ ngoại thuộc các dân tộc của xứ; nhưng dầu đã làm vậy, hãy còn sự hy vọng cho Y sơ ra ên. Vậy bây giờ ta hãy lập giao ước với Đức Chúa Trời chúng ta, đuổi hết thảy những người nữ kia và con cái của họ đã sanh ra, y như lời chỉ giáo của chúa tôi và của các người có lòng kính sợ điều răn của Đức Giê hô va chúng ta, khá làm điều ấy theo luật pháp”

Tân ước thì sao !

Trong tân ước chỉ có một câu IICor 6: 14

 “ Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối có thông đồng nhau được chăng?”.

 Chúa không đồng thuận con cái Chúa kết hôn với người ngoại. Nhưng khi lỡ ăn ở với người ngoại, chịu kết hôn với người ngoại, thì Hội thánh phải đối xử ra làm sao?

– Một số Hội thánh  thì dứt phép thông công ( không cho nhóm lại, không cho bẻ bánh)

– Một số Hội thánh thì đồng lòng, xem như đó là nhân quyền.

Theo tôi hiểu, tân ước mọi điều răn đều như nhau. Nếu chúng ta áp dụng lấy người ngoại vi phạm điều răn “ chớ mang ách với kẻ chẳng tin”  phải kỷ luật, vậy  thì vi phạm các điều răn khác như :“ chớ tham lam… không khứng làm thì không được ăn…phải dầy dẫy Đức Thánh Linh v.v…” chúng ta có xử kỷ luật như xử người kết hôn với người ngoại không?

Họ lấy người ngoại, họ chịu trách nhiệm với Chúa: chắc chắn không thể hạnh phúc lâu dài, vì ánh sáng và bóng tối không ở chung; Chúa và ma quỷ không hòa hiệp với nhau được. Hội thánh không đồng tình. Có thể để làm gương, không tổ chức lễ cưới, không tham dự tiệc cưới; nhưng Hội thánh không được dứt phép thông công, mà phải cầu thay, tạo mọi cơ hội để cứu người chưa tin có cơ hội trở lại với chúa.

2/ Ăn cơm trước kẻng:

Cựu ước: nếu người nam ăn ở với người nữ (thậm chí có bầu)  thì phải cưới nàng làm vợ.

Phục 22: 28-29

“Nếu một người nam gặp một người con gái trẻ đồng trinh, chưa hứa gả, bắt nàng nằm cùng, mà người ta gặp tại trận thì người nam đã nằm cùng con gái trẻ đó phải nạp cho cha nàng 50 siếc lơ bạc, rồi nàng sẽ làm vợ người, bởi vì người có làm nhục nàng…..”

Tân ước thì sao?

Ngày nay việc ăn cơm trước kẻng không còn là cá biệt, mà là vấn đề nan giải cho các Hội thánh Chúa.

Hội thánh chắc không vui, nhưng cũng không nên can thiệp quá sâu gây thêm rắc rối cho gia đình người khác, không lối thoát.

Có một gia đình Mục sư nọ. Hai vợ chồng quá sốt sắng lo truyền giáo. Cô con gái ở nhà lỡ bầu với một tín đồ thân thiết với gia đình Mục sư. Sự việc đổ vỡ. Gia đình cậu tín đồ xin cưới, nhưng ông Mục sư không cho. Ông chấp nhận nuôi cháu ngoại, chứ không chấp nhận cậu rể chơi xỏ lá.

Chúng ta có đồng tình với cách giải quyết của ông Mục sư không? Tôi tin nhiều người không đồng tình vì:

Thứ nhất: Ông phải ăn năn vì đã không chăm sóc con cái.

“ Mục sư phải khéo cai trị nhà riêng mình, giữ con cái mình cho vâng phục và ngay thật trọn vẹn “ I Tim 3: 4

Thứ hai: Gia đình cậu ta, cũng biết lỗi, và chúng nó thương nhau, muốn trở nên vợ chồng. Ông Mục sư  độc tài, vi phạm nhân quyền (quyền được yêu); chúng nó đã ngoài 18 tuổi, theo luật định được quyền kết hôn, cha mẹ không được can thiệp quá đáng.

Thuộc linh quá máu, mang lại hậu quả: cháu bé coi như mất cha, con gái mình phải chịu cảnh “Mai và Lộc” của vỡ kịch  “Nửa chừng xuân “ thời đại.

Hội thánh tôi cũng có trường hợp này, hai cháu đến khai thật với tôi: lỡ có bầu đã 5 tháng rồi. Tôi nhẹ nhàng khuyên các cháu phải làm đám cưới: tổ chức theo nghi lễ truyền thống gia đình; Hội thánh không làm lễ, nhưng vẫn tham dự bình thường (vì 2 cháu cùng đức tin, sinh hoạt trong Hội thánh ), không lên án nặng nề. Hai cháu giữ đức tin cho đến ngày nay.

Như phần trên đã nói: lễ hôn phối trước Chúa và Hội thánh là nét văn hóa Cơ-đốc để làm vinh hiển Chúa. Trong Kinh thánh không quy định phải làm. Nếu tổ chức làm vinh hiển Chúa thì nên làm; nếu ngược lại thì đừng làm tốt hơn.

3/ Đa thê:  

Trường hợp trước khi tin Chúa, người đó có nhiều vợ, nhiều con hợp pháp (Thời phong kiến, các nước hồi giáo…)

Bây giờ, họ tin Chúa thì xử lý ra làm sao?

Có nhiều Mục sư cực đoan, bắt phải bỏ hết, chỉ sống một bà vợ cả mà thôi…

Kinh thánh chỉ quy định “Mục sư thì chỉ một vợ” (II Tim 3: 2 )

Kinh thánh không nói tín đồ chỉ được một vợ thôi. Dĩ nhiên, tôi không muốn nói khi tin Chúa rồi lại lẹo tẹo thêm nhiều bà nữa. Nhưng phải giải quyết quá khứ cho nhân bản: hợp tình hợp pháp. Họ phải có trách nhiệm với các vợ và các con của họ. Tuy nhiên, chức vụ của họ trong Hội thánh bị hạn chế và không làm gương tốt. Những người đã có nhiều vợ thì không được làm giám mục. Dĩ nhiên, không cản trở họ làm những công tác khác trong Hội thánh.

4/ Ngoại tình:

Tình trạng nầy xảy ra đầy dẫy ngoài xã hội, và trong Hội thánh cũng xảy ra ngày càng gia tăng: Mục sư ngoại tình với nhân sự, nhân sự ngoại tình với tín đồ, “chiên” ngoại  tình với “ dê”v.v.. Kinh thánh nói gì về vấn đề nầy:

Cựu ước: đôi gian phu dâm phụ nầy phải bị xử tử:

Phục 22: 22

“Khi người ta gặp một người nam nằm cùng một người nữ đã có chồng, thì người nam luôn với người nữ, cả 2 đều phải bị chết. Ấy, ngươi sẽ cất khỏi sự ác khỏi Y sơ ra ên là như vậy”

Tân ước: Chúa phán khi một người nam nhìn người đàn bà mà động tình ham muốn là đã phạm tội tà dâm rồi, huống chi tà dâm thật! Dựa vào tân ước, Hội thánh phải giải quyết:

Trước hết, nội bộ gia đình phải giải quyết: phải kêu gọi người ngoại tình đó ăn năn, xưng tội thành thật với chồng hoặc vợ của mình. Nếu họ ăn năn thì cũng phải tha thứ và cố gắng vun xới, kiện toàn hạnh phúc gia đình. Nếu phạm tội nhiều lần nhưng vẫn hung dữ, chối tội, cố chấp, cứng cỏi thì có quyền ly dị họ.

Ma thi ơ 19: 9

“ …nếu ai để vợ mình không phải vì cớ ngoại tình và cưới người khác, thì người ấy phạm tội tà dâm…”

Như vậy, con cái Chúa được phép ly dị với lý do duy nhất là vợ hoặc chồng ngoại tình , không ăn năn.

Sau đó, Hội thánh phải có biện pháp:  khi nội bộ gia đình giải quyết không thành công thì Hội thánh cũng có ý kiến, khuyên can, thuyết phục họ ăn năn. Nếu họ cũng không ăn năn mà còn cố chấp, chai lì thì Hội thánh có biện pháp kỷ luật: không cho sinh hoạt Hội thánh nữa, coi như người ngoại.

Ma thi ơ 18: 15-17

“ Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, thì hãy trách người khi chỉ có ngươi với một mình người,….Ví bằng không nghe thì hãy mời một vài người đi với ngươi,….nếu người không chịu nghe các người đó, thì hãy cáo cùng Hội thánh, lại nếu người không chịu nghe Hội thánh thì hãy coi người như kẻ ngoại và kẻ thâu thuế vậy

I Cor 6: 11

“ Nhưng tôi viết khuyên anh em đừng làm bạn với kẻ nào tự xưng là anh em mà gian dâm, tham lam, thờ hình tượng, chưởi rủa, say sưa….cũng không nên ăn chung với kẻ thể ấy”.

 

 

Mục sư Nguyễn Duy Thắng

Trang mạng Cơ Đốc không phân biệt hệ phái cùng nhau nhìn lại thực trạng thuộc linh “ xem mình sa sút từ đâu” mạnh dạn, can đảm nhìn sự thật để “ Làm lại từ đầu”, lấy lại niềm tin, nhận lại sức sống mới.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.